
 
		
Sáng hôm sau, Triêm-di-lỵ với quần thần cùng tâu hỏi vua rằng: "Có nên   		đi thỉnh đại đức Na-tiên chăng?"
  		Vua đáp: "Nên đi ngay đi."
  		Triêm-di-lỵ lại hỏi: "Đến thỉnh đại đức, nên để cho bao nhiêu vị sa-môn   		cùng đi?"
  		Vua nói: "Việc ấy cứ tùy ý đại đức."
  		Khi ấy có viên quan giữ kho của vua tên là Xan đang đứng cạnh đó, liền   		tâu vua rằng: "Xin để cho mười vị sa-môn cùng đi."
  		Vua nói: "Việc ấy để tùy ý đại đức Na-tiên."
  		Xan lại nói: "Có thể để cho mười vị sa-môn đi theo được chăng?"
  		Vua nói: "Cứ để tùy ý đại đức, ngài muốn dẫn theo bao nhiêu sa-môn cũng   		đều được."
  		Xan lại nói: "Có lẽ nên cho phép dẫn theo mười vị sa-môn thôi."
  		Vua nghe ông Xan lãi nhãi hoài chuyện ấy, liền nổi giận nạt rằng: "Ông   		thật là keo lận hết chỗ nói. Thảo nào tên ông là Xan, quả đúng không   		sai! Ông tham tiếc của vua khác nào của ông, không biết là trái ý ta sẽ   		bị tội chết hay sao? Thôi ông hãy đi đi, ta tạm tha tội cho ông đó. Lẽ   		nào ta làm đến bậc vương giả mà không đủ sức đãi cơm các vị sa-môn hay   		sao?"
  		Ông Xan nghe vua nói xấu hổ đi ra, không dám nói thêm gì nữa.
  		Triêm-di-lỵ đến chỗ ngài Na-tiên, vào thưa rằng: "Bạch đại đức, đại   		vương thỉnh ngài vào cung."
  		Na-tiên hỏi: "Nhà vua cho phép ta dẫn theo bao nhiêu sa-môn?"
  		Triêm-di-lỵ đáp: "Xin tùy ý ngài, muốn dẫn theo bao nhiêu cũng được."
  		Na-tiên liền cùng với nhóm ông Giả-hòa-la và tám mươi vị sa-môn nữa vào   		cung.
  		Triêm-di-lỵ cùng đi, giữa đường thưa hỏi đại đức Na-tiên rằng: "Bạch đại   		đức, hôm qua nói chuyện với nhà vua, chung quy tôi vẫn không biết lấy gì   		là Na-tiên?"
  		Đại đức Na-tiên quay sang hỏi ông: "Vậy theo ý ông, lấy gì là Na-tiên?"
  		Triêm-di-lỵ đáp: "Theo ý tôi, hơi thở có vào có ra, ấy là Na-tiên."  		
  		Na-tiên hỏi: "Nếu như hơi người đưa ra rồi không vào lại, người ấy có   		sống không?"
  		Triêm-di-lỵ đáp: "Hơi ra mà không vào, nhất định phải chết."
  		Na-tiên hỏi: "Như người thổi kèn, thổi sáo hoặc thổi lửa, hơi ấy ra rồi   		có vào lại chăng?"
  		Triêm-di-lỵ đáp: "Thưa không."
  		Na-tiên hỏi: "Vậy những người thổi kèn, thổi sáo hoặc thổi lửa ấy, hơi   		đưa ra rồi không vào lại, vì sao không chết?"
  		Triêm-di-lỵ không đáp được, thưa rằng: "Như chuyện hơi thở ra vào này,   		sức tôi thật không hiểu nổi. Xin đại đức vì tôi mà giải thích cho."
  		Na-tiên nói: "Hơi thở ra vào chẳng qua chỉ là một trong nhiều hoạt động   		của cơ thể đó thôi. Như trong tâm có suy nghĩ gì, nhờ cái lưỡi mà nói ra   		thành lời. Ấy là hoạt động của lưỡi. Như trong ý có chỗ nghi ngại, trong   		tâm liền suy xét, ngẫm nghĩ, đó là hoạt động của tâm. Mỗi mỗi đều hòa   		hợp theo chủ ý của người, nhưng tách biệt ra thì hết thảy đều là không,   		chẳng có gì là Na-tiên cả."
  		Triêm-di-lỵ chợt hiểu ra, liền phát tâm xin thọ Năm giới, nguyện làm   		người cư sĩ tu tại gia.
  		° ° °
  		  		Na-tiên vào cung vua rồi, thẳng đến chỗ vua. Vua liền lễ bái, thỉnh ngài   		và tám mươi vị sa-môn cùng ngồi.
  		Vua sai dọn các món ăn ngon quý để cúng dường tất cả. Vua lại tự tay   		tiếp đãi ngài Na-tiên rất ân cần.
  		Khi các vị sa-môn đều đã dùng bữa xong, vua lại cúng dường cho mỗi vị   		một bộ cà-sa và một đôi dép. Riêng ngài Na-tiên và Giả-hòa-la mỗi người   		ba bộ cà-sa với một đôi dép.
  		Cúng dường xong, vua nói với đại đức Na-tiên rằng: "Xin lưu mười vị ở   		lại, còn bao nhiêu xin cho về."
  		Na-tiên liền giữ lại mười vị sa-môn, số còn lại cho trở về chùa.
  		Vua lại cho gọi tất cả mọi người trong hậu cung đến để được nghe vua và   		đại đức Na-tiên cùng đối đáp.
 
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét