Thứ Năm, 3 tháng 11, 2011

Vì sao tôi viết blog?


Bước vào độ tuổi "tri thiên mệnh", hay nói theo ngôn ngữ bây giờ là U50, có lẽ chẳng mấy ai còn ham thích những chuyện tán gẫu qua mạng hay viết lách linh tinh chỉ để giải buồn... Thế nhưng, tôi vẫn cảm thấy cần phải mở ra blog này và một số blog khác để làm nơi chia sẻ tâm tình cùng bạn đọc.
Chỉ riêng trong vài năm gần đây, số độc giả vào xem trang Rộng mở tâm hồn đã tăng vọt, từ vài trăm người mỗi ngày đã lên đến hàng ngàn người... Theo báo cáo của Google Analatics thì 75% trong số đó là khách mới ghé thăm và 25% là khách thường xuyên. Như vậy, ít nhất mỗi tháng cũng có đến hơn vài chục ngàn độc giả xem trang này, tạo thành một cộng đồng không nhỏ những người đồng cảm với nội dung đăng tải trên Rộng mở tâm hồn.
Có thể nói, những ai đã ghé thăm và đọc sách hoặc tra cứu tư liệu trên Rộng mở tâm hồn đều là những người ít nhiều có mối quan tâm đến cuộc sống tinh thần. Vì thế, chúng ta hoàn toàn có thể xem nhau như những người quen biết. Từ thực tế đó, tôi nghĩ là cần tạo ra một điều kiện để chia sẻ tâm tình giữa những người đã có duyên may gặp gỡ và quen biết nhau qua Rộng mở tâm hồn.
Những blog được tôi mở ra đây bao gồm các phiên bản Google, Yahoo!, WordPress, MySpace và Go.vn đều nhằm mục đích đó. Ở đây, tôi sẽ chia sẻ với độc giả những tâm tình thân mật, những điều mà tôi chưa hoặc sẽ không đăng tải trên Rộng mở tâm hồn, chẳng hạn như những cảm xúc bất chợt, những buồn vui trong cuộc sống đời thường, những bài viết chưa chính thức xuất bản, hay thỉnh thoảng là một vài mẩu chuyện vui vui đã từng xảy đến với tôi trong cuộc đời cầm bút...
Vì thế, có thể nói một cách nôm na rằng, khi quý vị - hay các bạn ghé thăm Rộng mở tâm hồn, thì đó là các bạn đến với nơi làm việc, công sở, hay chí ít cũng là phòng tiếp khách chính thức của tôi, với những sự cẩn trọng và nghiêm túc, chọn lọc cần thiết phải có; ngược lại, khi các bạn ghé thăm các blog này, thì đó là các bạn đến thăm nhà riêng của tôi với tư cách những người bạn tâm tình, với tất cả những gì chân chất, mộc mạc mà tôi có thể bộc lộ một cách thoải mái trong đời sống thường nhật, cả những điều tốt cũng như chưa tốt, nhưng đó là những gì thật có của bản thân tôi... không ngại chê bai hay quở trách, bởi đây là không gian sống của sự riêng tư và thân mật, và tôi đã sẵn lòng chia sẻ cùng các bạn...
Trên tinh thần cởi mở đó, tôi cũng sẽ đăng tải nơi đây những bài viết mà tôi thấy thích, của bạn bè hay của bất cứ ai mà tôi tình cờ gặp được... Đó là điều mà tôi không làm với Rộng mở tâm hồn, vì tính chất nghiêm túc của một website Phật học và vì sự tôn trọng tất cả quý độc giả. Trên các blog này thì khác. Bài viết có thể đưa lên và xóa đi bất kỳ lúc nào, như những đề tài trao đổi chuyện trò trong lúc "trà dư tửu hậu", chẳng có gì phải ngại ngần hay dè dặt. Tôi tin là tất cả các bạn đều hiểu được điều đó và cũng chỉ đọc những bài viết nơi đây như những chia sẻ tâm tình chứ không phải những nguồn tư liệu chính thức phục vụ tham khảo... Như vậy, các bạn cũng sẽ thoải mái hơn nhiều khi muốn trao đổi, bày tỏ một cảm nhận, một suy nghĩ... nào đó, dù là về những bài viết của tôi hay về những gì mắt thấy tai nghe trong cuộc sống... hoàn toàn thân mật và cởi mở.
Hãy viết và đăng lên thoải mái những cảm nghĩ của các bạn. Tôi hứa sẽ đọc và chia sẻ tất cả cùng các bạn!
Thân mến,
Nguyên Minh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Hien huu nhu that da va dang

Vào ngày 27 tháng 6, 1986, Thiền sư phụ tá Vipassana, ông Graham Gambie qua đời sau khi mang bệnh một thời gian ngắn. Graham là một trong ...